Giờ người ta hay viết "tâm thư", gọi nó là cái thư là được rồi!
Đọc ở đây.
Nhiều mong muốn chính đáng nhưng có cái thật khó giải quyết.
Sinh viên sư phạm ra trường có việc làm!
Bộ trưởng thì phải quan tâm chất lượng đào tạo nguồn nhân lực, rồi với sư phạm thì tạo môi trường làm việc thuận lợi, công bằng, minh bạch để loại bỏ người dốt và thu hút người tài, cho người ta phát huy hết khả năng, không có những thứ này mới kêu bộ trưởng chứ, sao lại đòi bộ trưởng lo việc làm?! Bộ tài chính lo việc cho sv ngành tài chính, bộ nông nghiệp lo việc cho sv ngành nông nghiệp, bộ xây dựng lo việc cho sv ngành xây dựng v.v. à? Còn gì là thị trường lao động nữa. Sư phạm chán thế thì lao vào làm gì, nhưng đâu riêng sư phạm, tình trạng chung thôi, sang kinh tế có khi còn thất nghiệp nhiều hơn, trong khi nhiều doanh nghiệp thì tìm đỏ mắt không được người biết làm việc. Nếu có gì bộ trưởng cần quan tâm ở đây thì phải là chất lượng tư vấn hướng nghiệp, đào tạo nghề và cao đẳng đại học chưa tốt, dẫn tới ra trường rõ lắm mà không biết làm, tất cả các ngành, không chỉ sư phạm.
Tăng lương!
Sao cứ mãi xin tăng lương?! Vấn đề không phải là làm sao tăng lương gv mà là làm sao đánh giá chính xác, công bằng năng lực và hiệu quả lao động của giáo viên để tăng lương xứng đáng cho người giỏi, hạ lương hoặc đuổi việc người kém. Sao lương bao năm nay thấp anh vẫn làm? Một khi anh đòi tăng lương mà không tăng anh vẫn làm thì chỉ có 2 khả năng: hoặc là anh không có khả năng làm được gì hơn nên phải chấp nhận, hai là anh giỏi nhưng hy sinh vì tình yêu công việc, mà đã hy sinh thì đừng đòi hỏi, vì sự hy sinh khi đã đòi hỏi chả còn nghĩa lý gì.
Mà làm gì còn ngân sách để tăng lương nữa, đi vay nước ngoài đến mức người ta không cho vay nữa rồi. Chỉ có cách chống tham nhũng, đầu tư chi tiêu hiệu quả, mà để làm được không đơn giản.
No comments:
Post a Comment